[làm ruộng] ta nỗ lực trồng trọt trước mạt thế
Bạn học: “Cậu muốn khu đất đó làm gì? Bỏ hoang mấy năm rồi, chẳng được gì đâu.
Dù hai mươi năm nữa cũng không phát triển được.
Mua chỉ lãng phí tiền.”
Cổ Y: “Cần mảnh đất lớn, nhưng không có tiền, nên muốn hỏi thử có mua được khu đất kia không.
Tớ thật sự rất thích.”
Bạn học: “Thật hay giả vậy? Chắc cậu không bị lừa chứ?”
Cổ Y nghiêm túc nói với hắn: “Thật đó.”
Bạn học: “Được rồi, vậy tớ hỏi ba thử.”
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất để Cổ Y tìm hắn, ba hắn kinh doanh bất động sản, rất có tiếng nói trong ngành.
Một nguyên nhân khác, kiếp trước cô và người này rất có quan hệ sâu xa.
Hắn kích phát dị năng điện rất lợi hại.
Trong một nhiệm vụ, hắn ta bị nhiễm bệnh.
Căn cứ toàn lực bảo vệ hắn trở về, không phải vì hắn từng cống hiến cho căn cứ, mà vì cấy ghép dị năng của hắn.
Sau khi dị năng điện của hắn được cấy ghép vào mạng lưới, căn cứ không còn lo lắng về việc cắt điện nữa.
Mà dị năng thuỷ rất hiếm, căn cứ chỉ tìm được Cổ Y.
Vì tránh cho toàn bộ căn cứ mất nước, Cổ Y lương thiện nghĩ mình còn có dị năng đất, liền đồng ý.
Ai ngờ ngay cả dị năng đất cũng bị......
Cổ Y thu hồi suy nghĩ, cúp điện thoại, nói cảm ơn trong khung chat với bạn học.
Cả đời này, cô nhất định phải bảo vệ hắn, không cho hắn đến căn cứ nữa.
Trở lại thành phố đã là hơn tám giờ tối.
Màn đêm vừa mới kéo ra, chợ đêm kéo ra một hàng thật dài.
Biển quảng cáo đỏ xanh tím lập loè treo đầy cả con phố, đèn xe xâu chuỗi dài, người đến người đi.
Náo nhiệt, phồn hoa.
Thành phố chân thật, đã lâu rồi cô chưa được thấy.
Tiếng nhạc trong quán cà phê chậm rãi vang lên.
Cổ Y tìm một quán ven đường, gọi một món ăn khổng lồ thêm nửa cân thịt bò.
Ông chủ hỏi cô: "Đóng gói hay ăn ở đây? Mấy người ăn? Muốn ăn cơm không?”
Cổ Y: "Ăn ở đây.
Một người, muốn.”
Ông chủ liếc nhìn thực đơn, lại nhìn cô.
Một cô gái ăn một phần khổng lồ cộng thêm nửa cân thịt bò lại gầy gò nhỏ bé.
Đôi mắt trong veo, mặt mày thanh tú.
Khuôn mặt trái xoan nho nhỏ dưới ánh đèn mờ nhạt hiện ra ánh sáng ấm áp.
Bình Luận