này! địa phủ ở hướng kia!
Có thể nói gương mặt này của hắn thật sự rất đẹp, nhưng mà ngay cả ta cũng bị vẻ đẹp của hắn làm cho kinh diễm thất thần.
Không phải ta mê trai mà là do người này lúc chưa chết đã gánh sẵn danh xưng là “Họa thủy”.
Cổ đại mỹ nam trăm ngàn người, trong đó có khá nhiều mỹ nam còn được lưu danh muôn đời là tuyệt sắc mỹ nam, cái gì Phan An Tống Ngọc....
Nhưng mà vị mỹ nam trước ta, hắn tên là Vệ Giới. Hắn được người đời lưu danh là Xem sát Vệ Giới vì Hắn chết do bị người đời "nhìn đến chết"....
Lúc trước vì lí do hắn chết nên ta đã cười nhạo hắn rất lâu, từ khi hắn thành trợ thủ của ta đến bây giờ thì ta liền càng thêm không kiêng nể gì mà càng chọc ghẹo hắn nhiều hơn.
Nhưng mà hắn đến đây làm gì vậy? Ta buông lời hỏi:
“Uy, ngươi hôm nay không ở nhà ngủ nướng mà tới nơi này của ta có chuyện gì?”
Ta dựa vào cái bàn nhìn hắn hỏi, hắn bình thường rất lười, hôm nay quá khác thường.
Vệ Giới nhìn ta liếc mắt một cái, sau đó từ trong lòng ngực móc ra một quyển sách đen thui, ném vào lòng ngực ta.
“Danh sách?” Trong lòng ta cả kinh, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
Ta nhanh mở ra quyển sách, đọc từ đầu đến đuôi, đột nhiên phát hiện một tên của một nữ quỷ được khoanh tròn màu đỏ hiện ra.
“Hướng Mộng Điệp?”
Vệ Giới gật gật đầu, sắc mặt rất là ngưng trọng: “ Mộng Điệp này vẫn luôn không chịu đầu thai, ý đồ muốn về lại dương gian, mấy ngày hôm trước thế nhưng cả gan làm loạn. Đầu tiên là mê hoặc Minh sai thủ vệ, sau đó đánh hôn mê bọn họ, tự mình trốn khỏi Minh giới, Minh Diêm Vương giận dữ nên hạ lệnh truy sát bắt con quỷ này về Minh giới, cũng điều động gần một nửa Minh sai, bao gồm cả ngươi và ta.”
“Năm đó ta xách nàng ta về địa phủ thì ta đã sớm nhìn ra nàng ta một lòng muốn về dương giới." Ta khoanh tay trước ngực nhớ lại ngày đó.
Hướng Mộng Điệp đó 100 năm trước là ca nữ nổi danh của Hải Thành, tư sắc mỹ nhân, phong tình vạn chủng, dẫn tới vô số người vì nàng ta mà khom lưng, nàng ta am hiểu diễn trò trước mặt nam nhân, chơi đến hô mưa gọi gió nên nổi bật vô cùng, nhưng ở tuổi thanh xuân lại bị người bí mật bắn chết oan uổng.
Đối với một nữ nhân đang ngay thời kỳ cường thịnh mà lại kết thúc tánh mạng, tất nhiên sẽ không cam tâm.
Cho nên nàng ta khi đến Minh giới đã khóc sướt mướt, không ngừng năn nỉ ta thả nàng, hơn nữa còn có ý đồ mún dùng tiền tài thu mua ta.
Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, nhưng những lời này đối với ta lại vô dụng.
May mắn lúc trước mang nàng đến Minh Giới không phải là một nam Minh sai, nếu không chỉ cần nữ nhân này dùng một ánh mắt thôi có khi nam Minh sai đó đã không chống đỡ nổi mà thả nàng đi rồi.
“Mặc kệ nàng là ai, bắt nàng về Minh giới là quan trọng nhất, nga đúng rồi, Minh Diêm Vương đại nhân còn chỉ định ngươi toàn quyền phụ trách việc này.” Nói đến việc này trong mắt Vệ Giới tràn đầy vui sướng khi người gặp họa, nhìn một hồi lòng ta tràn đầy nén giận.
“Cái gì?” Ta dường như sắp nổi điên, chuyện con ma nữ đó lại liên quan gì tới ta? Tình hình của ta hiện tại là ở không cũng trúng đạn?
“Minh Diêm Vương đại nhân gia hạn cho ngươi trong một tháng phải bắt con quỷ này về quy án, không được lười biếng nếu không sẽ trừ tiền lương cuối năm của ngươi.”
Vệ Giới nói đến đây càng thêm đắc ý.
Ta tức giận đến hàm răng ma sát đến khanh khách vang lên, nhưng ta cũng không có biện pháp khác, vì tiền thưởng cuối năm ta phải cố gắng.
Ta ủ rũ cụp đuôi mà bắt đầu nghĩ cách, đột nhiên não vừa động, ta bắt đầu lục tung tìm đồ vật.
Vệ Giới nhìn thấy ta quăng đồ vật ném bay đầy trời, không nhịn được có chút nghi hoặc: “Uy, ngươi tìm cái gì a?”
“Thần Khí của ta a!”
Ta để chỗ nào vậy? Rõ ràng đặt ở trong này a? Ta lục xong toàn bộ ngăn tủ, sau đó chạy lên lầu bắt đầu lục tiếp trong phòng ngủ của ta.
Cuối cùng ở dưới giường ta đã tìm ra Thần Khí của mình rồi!
Vệ Giới lên lầu nhìn thấy đồ vật trên tay ta, trợn trắng mắt: “Đây là…… Thần Khí?”
Ta quơ quơ đồ vật trong tay, thần bí cười hì hì: “ Cái này không phải là laptop bình thường, nó chính là hệ thống trang bị định vị quỷ hồn, có thể trợ giúp chúng ta tìm được Mộng Điệp đang ở đâu.”
Vệ Giới cũng bắt đầu hứng thú với cái laptop nho nhỏ trong tay ta.
Hắn tiến đến bên người ta tò mò mà nhìn màn hình máy tính.
Máy tính vừa mở lên thì ánh sáng màu trắng chói mắt chợt lóe rộng, trên màn hình máy tính liền biểu hiện một cái bản đồ thế giới tinh tế.
“Wao!” Vệ Giới nhìn chăm chăm đến nỗi đôi mắt đều trợn lên.
Ta đắc ý cười, rồi mới nhấn xác định quốc gia khu vực, ta gõ tên: Hướng Mộng Điệp, kết quả hiện ra một đống lớn điểm đỏ trên màn hình.
Bình Luận