sau khi đột nhiên kết hôn cùng đại lão tàn tật
Trong phòng tiệc của khách sạn được trang trí sang trọng, một bữa tiệc mừng nhỏ đang được tổ chức.
Tạ Khả Việt dựa vào sô pha, tay cầm ly sâm panh khẽ lắc, trong mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo không thể che giấu.
Rất nhanh, có người tiến đến.
"Tạ thiếu gia, sao nào? Cảm giác hợp tác với tôi không tệ lắm có phải không?"
Người đến là Lạc Diên Xuyên, hôm nay hiếm khi thấy hắn mặc lễ phục chỉnh tề, vai rộng eo hẹp dáng người đặc biệt nổi bật
Khuôn mặt của người nhà họ Lạc thiên về tuấn mỹ, so với người sinh ra đã nằm quyền kiểm soát Lạc Lệnh Thanh, Lạc Diên Xuyên càng thiên về công tử đào hoa hơn.
Có lẽ bởi vì tâm trạng vui vẻ, Tạ Khả Việt cảm thấy hôm nay Lạc Diên Xuyên thuận mắt hơn nhiều.
Hắn nâng ly đáp lại, "Có thể kiếm tiền hợp tác, đương nhiên là không tệ rồi."
Lạc Diên Xuyên nhẹ nhàng chạm ly, không e dè ngồi xuống bên cạnh Tạ Khả Việt, hỏi một câu nhiều ý, "Tạ thiếu gia tính cảm ơn tôi như thế nào đây?"
"Cảm ơn anh?" Tạ Khả Việt uống cạn ly sâm panh, giả vờ không hiểu ý Lạc Diên Xuyên, "Không phải tiền hợp tác đã được chia hết rồi sao? Lạc thiếu gia yên tâm, phần tiền này không thể thiếu anh được."
Thật ra, Tạ Khả Việt là gay, chỉ xét về dáng người và năng lực của Lạc Diên Xuyên, hai người làm bạn tình của nhau cũng không phải không được.
Chẳng qua hắn tạm thời còn không muốn chọc vào quá nhiều đào hoa.
Nhưng nếu lần này hai người hợp tác ổn thì hắn cũng tính thử Lạc Diên Xuyên xem, nói không chừng sau này còn có thể tiếp tục hợp tác.
Lần này ích lợi chia cho cả ba bên —— Tạ Khả Việt, Lạc Diên Xuyên và Triệu thị.
Sau khi đóng gói lại và đổi thương hiệu, phấn nền của Nhã Lam đã biến từ "sản phẩm kinh doanh wechat" rẻ nhất thành mỹ phẩm cao cấp.
Kể từ thời điểm bán trước, họ đã chi tiền để tuyển dụng những người có sức ảnh hưởng lớn nhất trên mỗi nền tảng và đưa cho họ những mẫu thử trước để quảng cáo——
Từ cách tiếp thị "trong nước", bao bì đặc biệt bắt mắt và tinh tế, những lời khen ngợi đã áp đảo.
Trong nửa tháng, phấn nền của họ đã bán được hơn 100.000 bản, thậm chí những thỏi son do Nhã Lan tích lũy cũng được bán trong bao bì mới.
Các sản phẩm của Nhã Lam thực sự rất rẻ, ngay cả khi bổ sung bao bì mới và chi phí nhân công, toàn bộ chi phí cũng khoảng 70 đến 80 nhân dân tệ.
Nhưng sau đợt quảng cáo chung với Triệu thị, giá đệm hơi và son môi tăng vọt lên hơn 200 nhân dân tệ.
Ngoài các chi phí cần thiết như quảng cáo tiếp thị và xử lý thứ cấp, tiền lãi nhanh chóng của họ đã lên tới hàng chục triệu!
Tạ Khả Việt đã hai tháng rồi không vui nổi cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy sự hồi sinh, các giám đốc điều hành cũ của Nhã Lam ngay lập tức nảy ra ý tưởng tiếp tục sản xuất, họ đến đây để thảo luận với lãnh đạo hiện tại Tạ Khả Việt: Tính tranh thủ ngay lúc còn nóng sản xuất thêm một loạt sản phẩm nữa!
Tạ Khả Việt cảm thấy trước mắt đã có chút lợi nhuận, vì thế gật đầu đồng ý ——
Đợt thứ hai của sản phẩm mới được sản xuất không chỉ tiếp tục đi theo con đường của "thương hiệu trong nước", họ còn có kế hoạch mời người nổi tiếng chứng thực và cũng nhờ người nổi tiếng trên Internet để quảng bá.
Cho đến nay, mọi thứ đã diễn ra rất tốt.
Lạc Diên Xuyên thấy Tạ Khả Việt bỏ qua mấy lời ám chỉ của mình cũng không tỏ ra khó chịu.
So với những thứ vô giá trị dễ dàng lấy được, hắn hiển nhiên là càng thích người có giá trị lợi dụng như Tạ Khả Việt hơn, ít nhất có thể hỗ trợ nhau trong sự nghiệp.
Lạc Diên Xuyên nghĩ, thoáng nhìn ra ai đó đứng ở đằng kia, hắn chợt nghĩ ra gì đó, chủ động vẫy tay.
Chờ hồi lâu Viên Hồng cùng Trần Huy liếc nhau, vội vàng đi đến.
Viên Hồng biết điều chào hỏi với hai ông chủ, ngược lại với sự biết điều của hắn, Trần Huy đừng bên trông rất gấp gáp.
Trần Huy duỗi tay làm ra động tác đòi tiền, "Lạc thiếu gia, hai người đã đồng ý sẽ thanh toán tiền cho tôi có đúng không?"
"Cả hai người đều có ích, tôi đã hứa sẽ đưa tiền cho cả hai đương nhiên là không thất hứa."
Lạc Diên Xuyên tùy ý chỉ sô pha đối diện, ý nói hai người ngồi xuống, "Ngồi đó chờ đi, chuyển khoản ngân hàng rất dễ tra được, tôi để trợ lý đi đổi tiền mặt, tí nữa sẽ mang tới cho hai người."
Trần Huy nghe vậy, vẻ mặt trở nên tham lam, cúi đầu nâng ly chúc mừng hai ông chủ.
Tạ Khả Việt che giấu sự khinh thường trong lòng, ngoài mặt thì tỏ ra thân thiện, "Không ngờ Lạc thiếu gia lại giấu diếm sâu như vậy, lại có thể nhét người của mình vào công ty đầu tư quan trọng nhất của Lạc gia."
"Tôi không dám đâu, lão Viên mới là người giấu kĩ." Trần Huy vỗ vỗ Viên Hồng, tỏ vẻ như anh em tốt.
Hôm ấy hắn đắc tội Thi Duẫn Nam, phải đối mặt với số phận buộc phải từ chức và rời khỏi công ty.
Viên Hồng bề ngoài thì giả vờ trách hắn không biết điều trước các đồng nghiệp để cho Thi Duẫn Nam xem, trên thực tế tới tối lại gọi hắn ra ngoài tâm sự, cuối cùng còn ám chỉ cho hắn một con đường để kiếm tiền ——
Thông qua bàn tay của Trần Huy, bản thiết kế của Thi Duẫn Nam được chuyển giao cho Triệu thị cùng Nhã Lam.
Trần Huy hận Thi Duẫn Nam xúc phạm hắn trước mắt nhiều người, vừa nghe thấy mức thù lao hậu hĩnh lập tức gật đầu đồng ý!
Dù sao bản thảo thiết kế hắn đưa cho Nhã Lam cũng là do Viên Hồng đưa, có tra ra thì cũng không dính dáng gì tới hắn được.
Thậm chí dù tra được, hắn thà chết cũng không nhận thì có làm sao?
Ngược lại với Trần Huy yên tâm thoải mái, Viên Hồng có vẻ hơi khẩn trương, "Thi thiếu, Tạ tổng, bản thiết kế là thật sự sẽ không sao chứ? Tôi sợ......"
"Sợ cái gì? Chúng ta có sửa vẻ ngoài một chút, cho dù đối phương khởi tố, chúng ta cũng không dễ dàng bị kết án."
Đáy mắt Tạ Khả Việt thoảng qua một tia không vui, hắn không muốn Viên Hồng cứ nhắc đi nhắc lại chuyện này, rất phiền nhiễu.
Viên Hồng là người sáng suốt, vừa thấy vẻ mắt Tạ Khả Việt liền đem ánh mắt xin giúp đỡ chuyển về phía Lạc Diên Xuyên.
Thật ra, hắn đã làm việc cho Lạc Diên Xuyên từ lâu.
Mỗi khi Lạc thị đầu tư vào các dự án lớn hay nhỏ, hắn sẽ ngay lập tức thông báo cho Lạc Diên Xuyên các thông tin nội bộ, bên kia có vẻ như thờ ơ với những năm này, nhưng trên thực tế, hắn đã bí mật theo dõi các khoản đầu tư và thay đổi trong các dự án của Lạc thị.
"Lão Viên." Lạc Diên Xuyên gọi hắn.
"Sản phẩm mới đã bán được nửa tháng, năm ngày trước sản phẩm của chúng ta đã được giao cho khách hàng, nhưng Lâu thị mãi vẫn chưa nói gì, chứng minh cho việc bọn họ biết rõ khả năng bảo vệ quyền lợi của họ không lớn."
Hoa Quốc không rõ khái niệm về bản quyền, Nhã Lam bọn họ còn giành trước ngày thông báo, cho dù Lâu thị nói rằng là họ đạo, bọn họ có thể dùng thủy quân để đảo ngược bình luận.
Hơn nữa, những vụ kiện và bản án như vậy kéo dài trong một thời gian dài và không có cơ sở pháp lý rõ ràng, Lâu thị có thể làm gì với chúng?
Ngay cả khi có chuyện như vậy, họ cũng đã kiếm được làn sóng kiếm tiền nhanh chóng này, họ có thể thu dọn tình hình và rời đi bất cứ lúc nào.
"Ông cứ ở Giao Long đợi đi, tiếp tục theo dõi tin tức cho tôi, coi như tổng bộ thật sự phái người đi điều tra tiết lộ thiết kế bản thảo, cuối cùng tìm được ông......"
Lạc Diên Xuyên uống một ngụm rượu, thản nhiên đáp, "Tôi cũng sẽ sắp xếp cho ông một công việc mới, lương sẽ không giảm."
Viên Hồng nghe thấy lời hứa này, gật đầu tin tưởng.
Lạc Diên Xuyên nhìn những nhân viên nòng cốt đang trò chuyện sôi nổi trong sảnh tiệc, rồi chuyển sự chú ý sang Tạ Khả Việt, "Mọi người đã làm việc chăm chỉ gần một tháng, ông chủ, sao cậu không nói vài lời?"
Tạ Khả Việt cong môi đứng dậy, đang định nói vài lời với tư cách ông chủ.
Kết quả là, ngay sau đó, người giám sát phụ trách vận hành mạng lưới sản phẩm vội vã cầm điện thoại di động của mình lên——
"Tạ tổng, không hay rồi!"
Tạ Khả Việt cùng Lạc Diên Xuyên liếc nhau, cũng nhăn mày, "Làm sao vậy?"
Người kia vẻ mặt nghiêm túc, nói ngắn gọn "Danh tiếng sản phẩm của chúng ta đã bị hạ xuống rồi!"
......
Vào lúc này, Thi Duẫn Nam cùng Lạc Lệnh Thanh đã ăn tối ở nhà cũng nghe được tin.
Thi Duẫn Nam nhường miếng trứng cá cuối cùng cho cá vàng nhỏ, chờ cho tới khi thằng bé vui vẻ ăn hết mới tránh đi gọi Tần Giản hỏi lý do, "Chúng ta còn chưa kịp ra tay, bọn họ xảy ra vấn đề gì thế?"
Tần Giản đưa máy tính bảng cho Thi Duẫn Nam xem, "Thi tiên sinh, cậu nhìn đi."
Thi Duẫn Nam uống một ngụm nước ấm, ánh mắt theo thói quen nhìn về phía Lạc Lệnh Thanh, đáy mắt lóe lên tia sáng, dời ghế đến gần ghế anh, "Chúng ta cùng xem nhé?"
Lạc Lệnh Thanh yên lặng sát lại cậu, không lộ ra gì, "Được."
Hai người cách nhau rất gần.
Với những chuyển động nhẹ, cánh tay bên ngoài của họ thỉnh thoảng áp vào nhau, làn da ấm áp mỏng manh có cảm giác ngứa ran, khiến người thấy hơi bối rối.
Tần Giản tinh mắt nhìn thấy động tác nhỏ của hai người, cảm thấy như đang bị nhét một tô thức ăn chó.
Hắn ho khan một tiếng, "Sau khi kết thúc đợt dự bán 10 ngày trước, 5 ngày trước đã bắt đầu đợt giao hàng đầu tiên, hiện tại đã có rất nhiều người nhận được sản phẩm phấn nền Mỹ Cơ."
Phấn nền Mỹ Cơ chính là phấn nền Nhã Lam sau khi được thay đổi bao bì.
Thi Duẫn Nam nhìn thấy video hiển thị trên trang máy tính bảng và bắt đầu phát video đó.
Tần Giản tiếp tục trả lời, "Người này là một blogger làm đẹp với hơn 500.000 người hâm mộ.
Cô ấy đã đăng video này vào lúc ba giờ để lên án phấn nền Mỹ Cơ......"
Bởi vì khoảng thời gian trước được marketing quá mức, vị beauty blogger đã lập tức mua sản phẩm sau khi nhìn đánh giá.
Hôm qua sau khi nhận được sản phẩm, cô nàng đã ngay lập tức bắt đầu buổi đánh giá, kết quả vừa đánh lên mắt chưa được nửa tiếng, mặt cô đột nhiên cảm thấy ngứa.
Beaty blogger này có nói đến trong video rằng ——
Vì đang đi ăn với bạn nên cô ấy không thể tẩy trang ngay được.
Khoảng 20 phút sau, cô hoàn toàn nhận ra có điều gì đó không ổn, và ngay lập tức mua nước tẩy trang để tẩy trang tại chỗ, nhưng đã quá muộn.
Toàn bộ khuôn mặt của cô nàng beauty blogger nổi mẩn đỏ thiếu tự nhiên, tình trạng sau đó còn ngày càng dữ dội, chỉ sau một đêm nổi nhiều mụn nhọt, được bệnh viện chẩn đoán là dị ứng da nặng.
Khi video này được quay, khuôn mặt của cô ấy hoàn toàn không thể xem được.
Nàng beauty blogger này cũng cho biết, loại da của mình không dễ bị dị ứng và trước đây chưa từng xảy ra hiện tượng nghiêm trọng như vậy.
Ngay sau khi gặp chuyện này, cô đã nhờ bạn bè mình kiểm tra lại sản phẩm thử, và họ đã bị sốc——
Vi khuẩn vượt quá tiêu chuẩn một cách nghiêm trọng, thậm chí lớp kem nền của sản phẩm cũng bị bọ ve dày đặc bao phủ!
Cái thứ như này cũng dùng được trên mặt người sao? Da có tốt thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thể kham nổi cái thứ này!
Beauty blogger cảm thấy cả thể xác và tinh thần cũng mình đều đã chịu thương tổn, trong lúc tức giận đã lập tức quay video, khiến nhiều người ngạc nhiên hơn chính là dưới phần bình luận của video đều có không ít người đồng ý ——
Một số người nói rằng bột nổi nghiêm trọng, và một số người cũng nói rằng họ bị dị ứng sau khi sử dụng.
Một số người còn cho biết ban đầu mua vì bao bì bên ngoài nhưng sau khi nhận hàng mới cảm thấy bị lừa!
Trong những video quảng cáo đó, bạn có thể thấy những viên kim cương nhụy hoa lấp lánh và những phù điêu trắng viền vàng được phối màu hài hòa, nhưng thực tế lại là một kết cấu nhựa rất rẻ tiền!
Đã không xài được thì thôi, lại còn xấu, vậy mà dám đòi giá 258 tệ sao (~855.211,72 Đồng)?
Bố láo vãi!
Với số tiền này đi mua thương hiệu nổi hơn không phải tốt hơn sao?
Những cư dân mạng mua theo trào lưu nhìn thấy cảnh này đã ngay lập tức chọn trả lại sản phẩm, còn những cư dân mạng vẫn đang chờ xem cũng lần lượt rút lui.
...
Thi Duẫn Nam lướt qua một số bài đánh giá, cũng cảm thấy nể phục, "Sử dụng sản phẩm nhựa thay cho topaz nhân tạo? Ai nghĩ ra điều này cũng giỏi lắm á."
Muốn tiết kiệm chi phí nhưng đồng thời chất lượng sản phẩm cũng giảm đi rất nhiều.
"Phần nền kém như thế này sao có thể thông qua các bộ phận kiểm nghiệm sản phẩm?" Tần Giản nghĩ mãi cũng không ra.
Thi Duẫn Nam lắc đầu, cũng không hiểu.
Tạ Khả Việt là người làm việc vì lợi ích, trong đầu trong mắt đều là tiền, nhưng hắn vẫn không ngu đến mức bán sản phẩm thấp kém như thế này?
Lạc Lệnh Thanh duy trì vẻ mặt bình tĩnh, xoa lòng bàn tay, suy nghĩ rõ ràng hơn, "Tần Giản, Triệu thị cùng Nhã Lam chắc chắn sẽ tìm cách xóa video này đi, cậu tìm cách lan rộng tầm ảnh hưởng của video này đi."
"Ngoài ra, tìm người thu nhập những đánh giá tiêu cực về sản phẩm của họ, đồng thời tìm cách mời những người bị hại cùng nộp đơn khiếu nại......"
Lâu thị cùng Triệu thị, Nhã Lam rõ ràng có sự cạnh tranh trên thị trường, việc bên kia đạo vẻ ngoài sản phẩm đã xâm phạm đến lợi ích ban đầu của bọn họ.
Giờ đi, khi bọn họ từ bị lật xe vào chuyện họ chưa ngờ đến đã tự động đưa nhược điềm cho bọn họ.
Thương trường như chiến trường.
Cơ hội phản kích này không cần cố gắng đã rõ.
Tần Giản nhanh chóng hiểu rõ, "Gia chủ, tôi hiểu rồi, ngay bây giờ tôi sẽ đi thu nhập các tin tức cùng các chứng cứ liên quan."
Thi Duẫn Nam thấy thế, cũng bổ sung thêm, "Bộ phận pháp lý của công ty đã sẵn sàng khởi kiện Triệu thị cùng Nhã Lam, vấn đề tiết lộ thông tin nội bộ của công ty cũng đã được giải quyết"
Hai người Viên Hồng cùng Trần Huy hợp tác với nhau làm chuyện xấu nhất định không thể bỏ qua!
"Thêm vào đó, hãy để cho các trang tiếp thị làm đẹp chuẩn bị tin tức nóng hổi, đêm nay tất cả nền tảng đều chuẩn bị đăng tin đi."
Họ đã thu thập thông tin chi tiết về thương hiệu Nhã Lam nửa tháng trước, cũng như các vấn đề về chất lượng sản phẩm của các sản phẩm của Triệu thị trong những năm gần đây, phơi bày tất cả chúng ra để công chúng tự xem, mọi người tự nhiên sẽ có lựa chọn và phán đoán.
Doanh nghiệp của Triệu thị vốn được coi là vịnh nước sạch, nhưng họ nhất quyết để nước bẩn từ con mương hôi thối chảy vào?
Nếu đã cùng nhau cấu kết làm bậy, thì nên sẵn sàng chấp nhận mọi hậu quả.
Thi Duẫn Nam không thấy đáng tiếc tí nào, "Cuối cùng, nói Lâu thị chuẩn bị đợt bán trước, chờ tới khi danh tiếng Triệu thị cùng Nhã Lam kém nhất, tin xấu cao nhất cũng là lúc chúng ta thu hút khách hàng."
Cái này gọi là gì?
Hạnh phúc của việc kiếm tiền dựa trên nỗi đau mất mát của kẻ thù.
Chà, thật cmn vui vẻ.
Lạc Lệnh Thanh khẽ cong môi, dùng ánh mắt ý bảo trợ lý của mình làm theo.
Tần Giản gật đầu đồng ý, trong lòng không khỏi cảm thán ——
Gia chủ cùng Thi tiên sinh đứng đằng sau không lộ rõ nhưng vẫn có thể lập một cái hố to đùng cho công ty kia.
Quả nhiên không phải người một nhà không thể ở cạnh nhau, hai người này đều đen như nhau!
......
Ngày hôm sau.
Bầu không khí trong phòng họp Nhã Lam gần như đóng băng.
Các thành viên của đội nòng cốt được thành lập tạm thời đều ngồi thẳng lưng, sợ rằng Tạ Khả Việt người đang ở vị trí chính, sẽ trút giận lên mình.
Sau chuyện ngày hôm qua, bọn họ đã nhanh chóng liên hệ cho beauty blogger kia.
Nhưng đối phương bởi vì vô cùng tức giận việc mình bị dị ứng nghiêm trọng, hoàn toàn chấp nhận việc dùng tiền để giải hòa, quyết tâm cho chuyện này ra ngoài ánh sáng, không muốn những người vô tội khác bị hại.
Ban quản lý của Nhã Lam không còn lựa chọn nào khác ngoài việc liên hệ với người phụ trách trang web video có liên quan và đã chi rất nhiều phí quan hệ công chúng để xóa video.
Tuy nhiên, do không được xử lý kịp thời nên video tố cáo này đã được lan truyền bởi nhiều tài khoản marketing lớn nhỏ khác nhau và lượng xem video lên tới hàng triệu lượt.
Không chỉ vậy, còn có khá nhiều tài khoản làm đẹp đã tung tin tức vào 8 giờ tối hôm qua——
Họ cùng nhau cáo buộc sản phẩm Mỹ Cơ là chiêu tiếp thị vô đạo đức của Triệu thị nhằm lừa dối người tiêu dùng và kiếm tiền nhanh chóng, đồng thời đưa Nhã Lam, một thương hiệu kinh doanh siêu nhỏ sắp đóng cửa ra công chúng.
Tình hình đang trở nên tồi tệ hơn.
Trong vòng chưa đầy 24 giờ, nền tảng của trang web chính thức đã nhận được một số lượng lớn đơn yêu cầu trả lại và hoàn tiền
Nếu mọi thứ cứ tiếp tục như vậy, đừng nói đến lô sản phẩm mới thứ hai, ngay cả lô sản phẩm đầu tiên cũng có thể lỗ, tình hình không hề lạc quan.
"Tạ tổng, đã tìm ra rồi."
Trợ lý của Tạ Khả Việt đi đến, đưa cho Tạ Khả Việt tài liệu thông tin về hàng tồn kho.
Ngoài cái đó ra, trong tay của hắn còn cầm hai ba chiếc phấn nền còn chưa thay vỏ.
Tạ Khả Việt nhìn số liệu hoàn tiền trên máy tính càng ngày càng cao, cắn răng nói, "Cậu nói đi, đã có chuyện gì xảy ra?"
Trước khi mua lại Nhã Lam, hắn đã điều tra việc kiểm tra chất lượng sản phẩm của công ty và các loại mỹ phẩm như phấn nền luôn đạt tiêu chuẩn sản xuất!
Mặc dù hiệu quả không bằng các thương hiệu lớn được phát triển ở nước ngoài nhưng sẽ không gây dị ứng nghiêm trọng như vậy đối với cơ thể con người.
Tạ Khả Việt không phải kẻ ngốc, làm sao hắn ta có thể làm ăn thua lỗ đến mức hoàn toàn làm tổn hại đến khách hàng?
"Lô phấn nền ban đầu chúng tôi dự định giao đều đã qua kiểm tra, nhưng vấn đề nằm ở chỗ này......" Trợ lý đưa phấn nề trong tay qua, "Trong đó lẫn hàng tồn kho đã quá sử dụng hai năm."
Tạ Khả Việt mở chiếc phấn nền do trợ lý của mình đưa cho, liếc nhìn ngày sản xuất chưa được thay thế ở phía dưới.
Hắn lập tức hiểu ra, đập nát chiếc phấn nền trên bàn hội nghị, "Tôn tổng! Ông giải thích cho tôi biết ngay, đây là chuyện gì!"
Tôn tổng, người bị gọi run rẩy nhìn phấn nền bị đập thành từng mảnh trên bàn, run rẩy trả lời, "Tạ tổng, tôi, tôi chỉ là muốn công ty tăng thêm chút phí."
"Lô hàng này mặc dù đã hết hạn, nhưng tôi kiểm tra vẫn còn dùng được, còn nguyên vẹn, không có mùi hôi, trong kho còn khoảng một ngàn cái......"
"Tôi nghĩ số lượng không nhiều lắm, trộn lẫn vào trong sản phẩm chính chắc là sẽ không có ai phát hiện đâu."
Tháo lõi bên trong và thay thế bằng một bao bì vỏ ngoài mới, một chiếc có thể được bán với lãi ròng gần 200 nhân dân tệ, ai có thể không bị cám dỗ bởi điều này?
Lùi một vạn bước, cho dù khách hàng có vấn đề gì cũng có thể đẩy đến vấn đề chất lượng da cá nhân, quan trọng là trả lại sản phẩm lấy lại tiền, còn bán được số hàng này thì họ về cơ bản vẫn kiếm được tiền.
Không ngờ người đầu tiên nhảy ra bảo vệ quyền lợi lại là một blogger làm đẹp có tầm ảnh hưởng, để rồi vô tình làm sự việc trở nên trầm trọng hơn.
"Tạ tổng, chuyện này tôi không nghĩ tới, nhưng chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta phải tìm biện pháp giải quyết, phải không?"
Tôn tổng ngoài miệng nhận sai, ra vẻ hoảng loạn, nhưng trong lòng rất bình tĩnh.
Ông ta đã chuyển nhượng chuỗi sản xuất và mỹ phẩm của Nhã Lam cho Tạ Khả Việt và bên kia đang tìm người khác để bán chúng.
Bây giờ xảy ra chuyện thì cũng là do ông chủ bây giờ Tạ Khả Việt lo.
Tạ Khả Việt tức giận đến xanh mặt, "Không nghĩ tới? Tôn Chính Nam! Ông có biết công ty này đã tổn thất bao nhiêu không? Ông có đền được không?"
Tạ Khả Việt tức giận đến đau đầu, chỉ hận không thể đập đống phần nền vào đầu ông già kia! Hắn làm sao mà ngờ được, rằng kế hoạch mình lên để bán những sản phẩm mới là bị phá hủy bởi một thằng đồng đội ngu như heo này!
Ngay lúc hắn không khống chế được cơn tức giận, điện thoại trên bàn rung lên, là Lạc Diên Xuyên gọi tới.
Tạ Khả Việt cưỡng chế lửa giận nhận điện thoại, "Alo, Triệu thị bên kia nói như thế nào?"
Sản phẩm đều được đăng ký dưới tên Triệu thị.
Đêm qua đã xảy ra một vụ náo động dư luận lớn như vậy, sau khi thị trường mở cửa vào sáng nay, giá trị cổ phiếu đã giảm mạnh và thua lỗ nặng nề, các giám đốc điều hành của Triệu thị tỏ ra rất bất bình về vấn đề này!
Thấy tình huống càng ngày càng nghiêm trọng, Lạc Diên Xuyên đứng đằng sau không thể không tự mình ra mặt giải quyết.
Lúc này mặc dù cách một chiếc điện thoại, Tạ Khả Việt cũng có thể cảm nhận được áp suất thấp từ trên người Lạc Diên Xuyên.
"Vừa mới tổ chức một cuộc họp cấp cao, đã lên kế hoạch tái chế lô sản phẩm này......"
Để giữ gìn uy tín của tập đoàn, Triệu thị đã đơn phương tuyên bố thu hồi các sản phẩm phấn nề này, kể cả khi phấn nền đã qua sử dụng, khách hàng vẫn có thể hoàn tiền mà không cần lý do.
Tạ Khả Việt càng điên hơn, "Cái gì?"
Hoàn trả không cần lý do?
Sau tất cả những điều này, họ không những không kiếm được đồng nào mà rõ ràng còn mất một số tiền lớn đầu tư ban đầu!
Lạc Diên Xuyên hít một hơi thật sâu, nghiến răng nói, "Bọn họ yêu cầu tôi phải bồi thường cho giao dịch này, Tạ thiếu gia, cậu không thể để tôi một mình gánh vác việc này có đúng không?"
Tạ Khả Việt bối rối, nói theo bản năng, "Triệu thị không có cách nào sao? Không phải tất cả sản phẩm của chúng ta đều......"
"Tạ thiếu gia, hóa ra cậu trong sáng như thế ư?" Lạc Diên Xuyên cười lạnh một tiếng, trong lòng sáng như gương, "Triệu thị từ đầu tới đuôi chỉ muốn lợi dụng chúng ta kiếm tiền, hiện tại xảy ra chuyện, bọn họ vì tự bảo vệ mình đã tính bán luôn chúng ta rồi."
Hắn lợi dụng vỏ bọc của công ty, lại lấy danh nghĩa Lạc thị để hợp tác.
Bây giờ gặp chuyện, ông chủ giả được thuê rõ ràng là không đáng tin cậy, Lạc Diên Xuyên rơi vào đường cùng, đành phải tự mình ra mặt đến đàm phán với Triệu thị.
Kết quả thì sao? Sáng nay một số giám độc điều hành cấp cao của Triệu thị đã quát vào mặt hắn rằng——
"Thấy không? Không phải tất cả những người họ Lạc đều có bản lĩnh! Lạc gia chủ làm cái gì cũng quyết đoán không có sai lầm, không giống như mấy người treo trên miệng dòng dõi Lạc thị , chỉ biết liên lụy đến người ta."
Nửa sau của lời nói này hoàn toàn dẫm mặt mũi Lạc Diên Xuyên xuống đất.
"......"
Lúc này, cả hai bên đều im lặng.
Vì giá trị cổ phiếu giảm, Triệu thị không muốn chịu thêm khoản lỗ hoàn trả này, và áp lực thua lỗ đổ lên vai Tạ Khả Việt và Lạc Diên Xuyên.
Hôm qua hai người còn nói chuyện uống rượu, nhưng hôm nay lại gặp phải chuyện liên quan đến lợi ích, trong lòng đều có chút tính toán, không muốn để mình thua thiệt nhiều.
Đột nhiên, Lạc Diên Xuyên trở nên càng cáu kính hơn, gọi thẳng tên,"Tạ Khả Việt."
"Làm sao?"
"Tôi vừa biết được tin, Lâu thị cùng Lạc thị cùng nhau khởi kiện ba chúng ta để điều tra vấn đề đạo thiết kế gốc......"
Lạc Diên Xuyên vừa nói liền cảm thấy không ổn, cả người giống như rơi vào vực sâu không đáy.
Bởi vì tuyên bố trách nhiệm được đăng trên trang web chính thức đến từ bộ phận pháp lý của trụ sở chính của Lạc thị và Công ty luật Nam Dương Thủ Đô, họ đã đóng dấu tuyên bố, trở thành đội luật sư độc quyền của Lạc Lệnh Thanh, họ chưa bao giờ tham gia các cuộc chiến chính thức nào mà không chắc chắn!
Càng khiến Lạc Diên Xuyên sợ hãi hơn—— Lạc Lệnh Thanh rất có thể đã nhận ra những điều hắn làm!
Hắn ta đã phải tốn bao nhiêu công sức, nhưng sao cuối cùng lại không nhận được bất cứ điều gì?
Ngược lại còn vạch trần sạch sẽ những điều mình giấu diếm trong chừng ấy năm? Này tính cái gì!
Lạc Diên Xuyên vội vàng cúp điện thoại, Tạ Khả Việt biết được tình huống của mình, cảm thấy thật khó xử.
Hắn chỉ cảm thấy mình giống như bị tất cả mọi người đặt vào đóng lửa, nóng bỏng không có nơi đặt chân.
"Tạ tổng?" Giám đốc bộ phận nhìn sắc mặt trắng bệnh của Tạ Khả Việt, cẩn thận đặt câu hỏi, "Chúng ta, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Đầu tiên cứ thanh minh trước, nói rằng có vấn đề với một lô hàng và chúng ta có thể thay thế lô hàng thứ hai bằng chi phí vận chuyển.
Đối với những khách hàng chưa vận chuyển muốn hoàn tiền, hãy để bộ phận chăm sóc khách hàng liên hệ với họ một lần nữa, giảm giá và tặng thêm món quà nhỏ......"
Tạ Khả Việt chỉ có thể nói ra phương án trước mắt.
Lợi nhuận của lô hàng này cao và không liên quan đến việc hoàn lại tiền đầy đủ nên tổn thất của họ sẽ giảm đi, chưa kể lô hàng thứ hai vẫn đang được sản xuất và họ hoàn toàn có thể thay đổi logo sản phẩm và chi phí bán hàng.
Chuyện tới hiện giờ, có thể vớt bao nhiêu liền vớt bấy nhiêu.
Giám sát bộ phận vận hành còn chưa kịp phản ứng, một nhân viên từ bên ngoài đã vội vàng chạy vào——
"Tạ tổng, không hay rồi! Người của bộ phận quản lý kinh doanh tới rồi!"
"Họ nói rằng họ đã nhận được một số lượng lớn khiếu nại từ khách hàng, và hiện họ đang đình chỉ và phong tỏa dây chuyền sản xuất của chúng tôi, đồng thời tịch thu tất cả các sản phẩm còn lại!"
"Tạ tổng, các vị giám đốc, mọi người, mọi người mau ra xem đii!"
Ầm!
Lời nói như một tảng đá nặng hoàn toàn ngăn chặn con đường cuối cùng mà Tạ Khả Việt có thể nghĩ ra!
Tạ Khả Việt hoảng hốt, không thể chấp nhận nổi, sắc mặt đỏ bừng rồi tái nhợt——
Vì sao lại trở thành như này?
Rõ ràng, ngày hôm qua hắn vẫn là người thu được lợi nhuận, nhưng chỉ sau một đêm, khoản đầu tư của hắn vào ngành mỹ phẩm đã trở nên vô ích, và hắn đã mất hết tiền!.
Bình Luận