vô độ nuông chiều
Chương 3: Dễ dàng
- --
Nghe thiên hạ đồn đoán, Công tử nhà họ Bạch là một người đàn ông sống khép kính. Hắn ta chỉ được trí thông minh kiệt xuất mà thôi.
Nhờ hắn mà nhiều năm gần đây, Bạch gia như diều gặp gió, ngày càng lớn mạnh trong lĩnh vực công nghệ ảo, công nghệ sinh hoá học, công nghệ vũ khí....
Muốn ám sát một người không có khả năng tự phòng thủ như hắn không khó những cũng không hề dễ dàng. Xung quanh hắn có Song Vương, hai hộ pháp, cánh tay trái phải bảo vệ hắn xuyên suốt..
Dịp mai hiếp thấy là, trong hai ngày kế tiếp. Song Vương có một chuyến đi bí mật qua hai quốc gia khác nhau, thay hắn giao dịch công nghệ vận chuyển gì đó..
Hắn đang bận nghiên cứu sản phẩm mới trong giai đoạn cuối rất quan trọng, nên không rời khỏi cùng song vương.
Bây giờ là thời điểm duy nhất nguồn tin mật cho hay, Bạch công tử gì đó chỉ có một mình ở Bạch Gia, việc ra tay lúc này thật sự chưa bao giờ dễ dàng hơn.
- ---
" Kế hoạch trao đổi xong rồi, lần này dù như thế nào cũng là lần cuối..."
Đàm Vũ nói với giọng đầy quả quyết.. Hắn là người đàn ông yêu tự do và ghét máu tươi hơn cả Đàm Thanh. Nên ở cô ấy hắn tìm được sự đồng cảm trong sâu thẳm trái tim.
- -
" Hàng động thôi..."
Đàm Dung đột nhiên phấn khích. Thái độ này không đúng là của cô ta. Cô ta cũng yêu tự do ư, hoàn toàn không đúng. Cô ta không quan tâm thứ đó là gì, cô ấy chỉ biết thứ cô thích phải thuộc về cô. Người cô ghét phải biến mất trên cõi đời này..
" Em có vẻ thích thú..."
Sát khí trên mặt cô ta hiện rõ lên. Nhìn như công tử Bạch gia có thù với cô ta lắm không bằng. Nhưng hai người kia đâu hiểu sát khí đó đang dành cho ai.
Đàm Vũ hỏi Đàm Dung với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên. Đàm Thanh cũng ngẩn người nhìn cô ả, ánh mắt lạnh lùng pha tí nhiệt quyết.
- -
Bọn họ tiến hành nhiệm vụ cuối cùng trong đêm nay. Cuộc đời họ có được giải thoát theo nghĩa nào đi nữa thì tất cả cũng sẽ kết thúc ở Bạch Gia.
- --
Hai chiếc xe chở hàng đang tiến vào cổng Bạch gia... Một trong hai chiếc đã bị Đàm Vũ và Đàm Dung khống chế..
Bọn họ dễ dàng tiến vào bên trong thông qua tất cả an ninh và giám sát. Việc này đối với họ tương đối dễ dàng.
Chuyện quan trọng còn lại là Đàm Thanh. Cô ấy vào bằng đường nào. Đàm Thanh được mệnh danh là " Thanh Ảnh.." cô ấy có khinh công như một cơn gió và khả năng ẩn mình vô cùng lợi hại.
Cả những thiết bị tân tiến nhất cũng không thể quét ra cô. Cô dễ dàng đi vào bên trong phòng điều hành của Bạch Gia.
Có vẻ hoạt động xâm nhập hôm nay của họ quá đơn giản. Bạch gia là một gia tộc công nghệ, việc xâm nhập đơn giản như vậy không phải là chuyện gì hay ho.
" Mọi người có nghe tôi nói không..."
- " Nghe rõ.." Họ đồng thành cất lên.
" Nên cẩn thận, việc không đơn giản vậy đâu..."
Đàm Vũ cất giọng trầm trầm ra lệnh cho hai người còn lại.
Tất cả tập trung cao độ. Ở phòng giám sát Đàm Thanh đang ngồi khống chế hết những camera, thiết bị thông tin. Cô cẩn thận xâm nhập, vì chỉ cần cô ấn sai một nút thì tính mạng cô và đồng đội cũng vì thế mà ra đi.
" Đàm Thanh..!! như thế nào rồi.."
Một giọng nữ vang lên thì thào hỏi cô. Đàm Dung đứng trong kho chờ đợi tiến hành nhiệm vụ. Cô ta có tin tức từ một đồng đội.
Bạch gia có một vũ khí sinh học rất đáng sợ đó là khi độc không gây chết người ngay mà làm họ như đóng băng trong vài giây. Ở đây họ thích bắt sống bạn để từ từ làm chuột bạch nghiên cứu.
Còn đáng sợ hơn ra tay giết bạn một cách dễ dàng. Biết được điều đó, Đàm Dung đã chuẩn bị mỗi người một mặt nạ phòng độc đó. Nhưng đồng thời cô ta cũng giở trò với mặt nạ của Đàm Thanh.
- --
" Xong rồi...!!! Giờ chúng ta có thể tiến vào phòng nghiên cứu hoàn thành nhiệm vụ..."
Cô tươi cười, nụ cười của cô mang theo tự do chứ không phải chết chóc gì..
- --
Cô tiến vào bên trong đó theo con đường thông gió phía trên. Đàm Thanh đi đầu dùng máy ra soát thiết bị.
Chỉ cần máy cô rung lên ở đâu, thì sẽ có thiết bị tân tiến ở đó mà cô không tắt được trong hệ thống lúc nảy..
Cô di chuyển chậm rãi đến phòng nghiên cứu nơi vị công tử Bạch Gia đang ở bên trong.
" Vào..."
Tiếng ra hiệu nhẹ nhàng nhưng dứt khoát từ Đàm Thanh. Cả ba người lẻn vào bên trong.. Họ đều đã nhìn thấy nhau..
Nghe thiên hạ đồn đoán, Công tử nhà họ Bạch là một người đàn ông sống khép kính. Hắn ta chỉ được trí thông minh kiệt xuất mà thôi.
Nhờ hắn mà nhiều năm gần đây, Bạch gia như diều gặp gió, ngày càng lớn mạnh trong lĩnh vực công nghệ ảo, công nghệ sinh hoá học, công nghệ vũ khí....
Muốn ám sát một người không có khả năng tự phòng thủ như hắn không khó những cũng không hề dễ dàng. Xung quanh hắn có Song Vương, hai hộ pháp, cánh tay trái phải bảo vệ hắn xuyên suốt..
Dịp mai hiếp thấy là, trong hai ngày kế tiếp. Song Vương có một chuyến đi bí mật qua hai quốc gia khác nhau, thay hắn giao dịch công nghệ vận chuyển gì đó..
Hắn đang bận nghiên cứu sản phẩm mới trong giai đoạn cuối rất quan trọng, nên không rời khỏi cùng song vương.
Bây giờ là thời điểm duy nhất nguồn tin mật cho hay, Bạch công tử gì đó chỉ có một mình ở Bạch Gia, việc ra tay lúc này thật sự chưa bao giờ dễ dàng hơn.
- ---
" Kế hoạch trao đổi xong rồi, lần này dù như thế nào cũng là lần cuối..."
Đàm Vũ nói với giọng đầy quả quyết.. Hắn là người đàn ông yêu tự do và ghét máu tươi hơn cả Đàm Thanh. Nên ở cô ấy hắn tìm được sự đồng cảm trong sâu thẳm trái tim.
- -
" Hàng động thôi..."
Đàm Dung đột nhiên phấn khích. Thái độ này không đúng là của cô ta. Cô ta cũng yêu tự do ư, hoàn toàn không đúng. Cô ta không quan tâm thứ đó là gì, cô ấy chỉ biết thứ cô thích phải thuộc về cô. Người cô ghét phải biến mất trên cõi đời này..
" Em có vẻ thích thú..."
Sát khí trên mặt cô ta hiện rõ lên. Nhìn như công tử Bạch gia có thù với cô ta lắm không bằng. Nhưng hai người kia đâu hiểu sát khí đó đang dành cho ai.
Đàm Vũ hỏi Đàm Dung với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên. Đàm Thanh cũng ngẩn người nhìn cô ả, ánh mắt lạnh lùng pha tí nhiệt quyết.
- -
Bọn họ tiến hành nhiệm vụ cuối cùng trong đêm nay. Cuộc đời họ có được giải thoát theo nghĩa nào đi nữa thì tất cả cũng sẽ kết thúc ở Bạch Gia.
- --
Hai chiếc xe chở hàng đang tiến vào cổng Bạch gia... Một trong hai chiếc đã bị Đàm Vũ và Đàm Dung khống chế..
Bọn họ dễ dàng tiến vào bên trong thông qua tất cả an ninh và giám sát. Việc này đối với họ tương đối dễ dàng.
Chuyện quan trọng còn lại là Đàm Thanh. Cô ấy vào bằng đường nào. Đàm Thanh được mệnh danh là " Thanh Ảnh.." cô ấy có khinh công như một cơn gió và khả năng ẩn mình vô cùng lợi hại.
Cả những thiết bị tân tiến nhất cũng không thể quét ra cô. Cô dễ dàng đi vào bên trong phòng điều hành của Bạch Gia.
Có vẻ hoạt động xâm nhập hôm nay của họ quá đơn giản. Bạch gia là một gia tộc công nghệ, việc xâm nhập đơn giản như vậy không phải là chuyện gì hay ho.
" Mọi người có nghe tôi nói không..."
- " Nghe rõ.." Họ đồng thành cất lên.
" Nên cẩn thận, việc không đơn giản vậy đâu..."
Đàm Vũ cất giọng trầm trầm ra lệnh cho hai người còn lại.
Tất cả tập trung cao độ. Ở phòng giám sát Đàm Thanh đang ngồi khống chế hết những camera, thiết bị thông tin. Cô cẩn thận xâm nhập, vì chỉ cần cô ấn sai một nút thì tính mạng cô và đồng đội cũng vì thế mà ra đi.
" Đàm Thanh..!! như thế nào rồi.."
Một giọng nữ vang lên thì thào hỏi cô. Đàm Dung đứng trong kho chờ đợi tiến hành nhiệm vụ. Cô ta có tin tức từ một đồng đội.
Bạch gia có một vũ khí sinh học rất đáng sợ đó là khi độc không gây chết người ngay mà làm họ như đóng băng trong vài giây. Ở đây họ thích bắt sống bạn để từ từ làm chuột bạch nghiên cứu.
Còn đáng sợ hơn ra tay giết bạn một cách dễ dàng. Biết được điều đó, Đàm Dung đã chuẩn bị mỗi người một mặt nạ phòng độc đó. Nhưng đồng thời cô ta cũng giở trò với mặt nạ của Đàm Thanh.
- --
" Xong rồi...!!! Giờ chúng ta có thể tiến vào phòng nghiên cứu hoàn thành nhiệm vụ..."
Cô tươi cười, nụ cười của cô mang theo tự do chứ không phải chết chóc gì..
- --
Cô tiến vào bên trong đó theo con đường thông gió phía trên. Đàm Thanh đi đầu dùng máy ra soát thiết bị.
Chỉ cần máy cô rung lên ở đâu, thì sẽ có thiết bị tân tiến ở đó mà cô không tắt được trong hệ thống lúc nảy..
Cô di chuyển chậm rãi đến phòng nghiên cứu nơi vị công tử Bạch Gia đang ở bên trong.
" Vào..."
Tiếng ra hiệu nhẹ nhàng nhưng dứt khoát từ Đàm Thanh. Cả ba người lẻn vào bên trong.. Họ đều đã nhìn thấy nhau..
Bình Luận