xuyên sách thập niên 70: mỹ nhân trời sinh có thần lực
===========
Đang là mùa hè, vào khoảng năm sáu giờ sáng ở thôn Thanh Dương, trời cũng đã sáng.
Chỉ là ở thời đại này, người dân vẫn còn chưa có khái niệm về thời gian.
Đồng hồ chỉ có thể nhìn thấy ở các cửa hàng bách hóa trong huyện.
Vì vậy, người trong thôn chủ yếu dựa vào đồng hồ sinh học của chính mình để thức dậy.
Như mọi hôm Dư Dao dậy rất sớm, tranh thủ buổi sáng khi công việc nhà còn ít để vào rừng.
Trong rừng yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng chim hót, tiếng côn trùng kêu và tiếng gió thổi qua lá cây nghe xào xạc.
Những người phụ nữ trong thôn cũng thỉnh thoảng vào rừng hái ít rau dại, nấm, nhưng chưa ai từng vào sâu như Dư Dao.
Đừng nói là phụ nữ, ngay cả những năm trước khi còn có thể tùy ý vào rừng săn bắn, các thợ săn cũng ít khi vào khu rừng rậm này.
Chưa kể đến lợn rừng, bầy sói và những con thú khiến người ta khiếp sợ, chỉ cần gặp phải rắn độc, côn trùng hay chuột cũng đủ làm họ mất mạng.
Nhưng Dư Dao thì khác, cô không hề lo lắng về những điều này, cô vừa đi vừa nhặt nhiều loại nấm dại bỏ vào giỏ trên lưng mình.
Rừng sâu không có người đến, nên thu hoạch của cô ấy cũng phong phú hơn nhiều.
Thôn Thanh Dương nằm ở phía Tây Nam, vào mùa hè hàng năm thường có nhiều mưa, khi mưa trút xuống, nấm trong rừng mọc lên rất nhanh, Dư Dao đi đường đều giống như tự mang theo cơn gió, thoáng chốc đã chất đầy nấm trong giỏ.
Đi tới căn cứ bí mật của mình, lần này Dư Dao lấy ra một con dao mổ lợn, dao được cô giấu trong một cái hố đã đào sẵn từ trước, trong hố còn có cuốc, củi khô, nồi đất và các loại vật dụng khác.
Đợi đến khi thời tiết khô ráo hơn, đến lúc đồ đạc dễ dàng bảo quản, cô sẽ hành động.
Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, đảm bảo căn cứ của mình không dễ bị người khác phát hiện, Dư Dao mới đeo giỏ lên lưng và bước đi nhẹ nhàng trở về theo con đường cũ.
Vì nơi này nằm sâu trong rừng, khi cô về đến nhà đã là hơn một giờ sau.
Nhà cô ấy ở ngay dưới chân núi, bên cạnh sông Tiểu Kinh.
Đứng trong sân có thể nhìn thấy cảnh núi non bên kia sông, điều kiện tuy có chút khó khăn nhưng không làm Dư Dao cảm thấy cuộc sống khó khăn, ngược lại cô còn rất thích nơi này, dù rằng cô ấy là một linh hồn đến từ tương lai.
Bình Luận